Characters remaining: 500/500
Translation

Con gái hiền trong sách

  1. Liêu trai chí dị: Lang Ngọc Trụ một thư sinhBành Thành rất sách, suốt ngày chỉ cặm cụi đọc sách. Lúc còn sống, thân phụ anh viết một bài "khuyến dụ" dán ở chổ ngồi câu: Thú thê mạc hiệnlương môi. Thư trung hữu nữ nhan như ngọc (Lấy vợ đừng giận không người nối dõi, trong sách người đẹp mặt như ngọc)
  2. Ngọc Trụ ngày thường ngâm đọc, ngoài 30 tuổi vẫn chưa lấy vợ anh ta một lòng tin tưởng trong sách sẵn mỹ nhân, lo chẳng vợ
  3. Một hôm, đêm đã khuya, chàng đang còn mãi đọc bộ Hán thư đến nữa quyển thứ 8 thì thoáng thấy một hình mỹ nhân nhỏ nằm ép trong sách. Chàng giật mình nghĩ bụng chắc gái nhan như ngọctrong sách đây chăng ? nhìn kỹ mặt mày thấy như người, một lúc thì mỹ nhân cử động rồi mĩm cười, lớn bằng người thật, rõ ràng tuyệt thế giai nhân, lừ lừ bước xuống. Ngọc Trụ kính cẩn hỏi rằng: "Nàng vị thần tiên nào giáng thế ?" người con gái đáp: "Thiếp họ Nhan, tên Như Ngọc, vốn biết chàng đã từ lâu cũng đã được chàng để ý đến. Nếu thiếp không đến gặp chàng thì chắc sẽ làm chàng không còn tin lời cổ nhân nữa" Ngọc Trụ mừng lắm bèn cùng Như Ngọc kết làm vợ chồng. Lấy nhau được 2 năm, Như Ngọc từ biệt đi mất Ngọc Trụ không bỏ được thú sách
  4. Bích câu kỳ ngộ:
  5. Đã người trong sách duyên
  6. Mấy thu hạt ngọc Lam điền chưa đông

Comments and discussion on the word "Con gái hiền trong sách"